Drikung Thil được cho là tu viện lớn nhất và là cái nôi của truyền thống Drikung. Tu viện nằm trên dốc của một ngọn núi dài khoảng 120 km về phía đông bắc của Lhasa nhìn ra thung lũng Shorong.
Sự ra đời Tu viện chính của Dòng Drikung Kagyu
Tu viện Drikung Thil Ogmin Jangchubling được thành lập vào năm 1179 bởi Kyobpa Jigten Sumgon (1143-1217) - người sáng lập ra truyền thống Drikung Kagyu - một trong tám "nhánh" Phật giáo Mật Tông Tây Tạng lớn nhất của trường phái Kagyu. Nó tọa lạc tại một khuôn viên hẻo lánh và ẩn dật được xây dựng vào năm 1167 bởi Minyak Gomring - một học trò của Phagmodrupa giống như Jgten Sumgon nhưng bị mù chữ.
Truyền thuyết kể rằng Jigten Sumgon đã chọn nơi con bò cái Tây Tạng (Dri) mà ngài đã đi theo nằm xuống và từ giã cuộc đời để xây tu viện này. Sừng của chú bò này hiện nay vẫn được trưng bày tại Drikung và đây chính là lí do vùng đất nơi tu viện tọa lạc cũng có tên là “Drikung”. Tuy nhiên, theo biên niên sử “Mirror of the Royal Genealogies” của Dampa Sonam Gyaltsen (1312-1375), vùng đất này trên thực tế thuộc sở hữu của Dri Seru Gungton – một bộ trưởng thời vua Songtsen Gampo (cai trị 617-649), vì vậy nó được đặt theo tên ông.
Ngay từ những ngày thành lập, tu viện Drikung Thil đã có một cơ cấu tổ chức hành chính rất tốt. Ngoài tu viện trưởng là người nắm giữ quyền lực tối cao, các chính quyền thế tục khác bao gồm quyền lực dân sự và quân sự đều nằm trong tay của Gompa hoặc Gomchen. Giống như người giữ ngai vàng, hầu hết các nhà cai trị thế tục xuất thân từ gia đình Kyura - dòng họ của Kyobpa Jigten Sumgon. Gia tộc Kyura thoái tráo khi vua Ralpachen (cai trị 815-838) xuất hiện. Cho đến thế kỷ 16 ngai vàng của Drikung chỉ được di truyền trong các gia tộc với rất ít ngoại lệ.
Lịch sử phát triển
Vào thế kỷ 13, tu viện Drikung Thil đã trở thành một trung tâm quyền lực chính trị quan trọng. Nó là một trong những đối thủ chính của chế độ Sakya trong thời kỳ của triều đại Mông Cổ. Cuộc đấu tranh giành quyền lực và ảnh hưởng tại Tây Tạng của các nhóm người Mông Cổ lên đến đỉnh điểm khi một cuộc tấn công quân sự vào tu viện Drikung Thil diễn ra. Theo lịch sử ghi chép, mâu thuẫn này là cuộc chiến giữa người vùng Drikung và vùng Sakya chứ không phải một mối thù giữa hai trường phái Phật giáo Tây Tạng như mọi người vẫn nghĩ. Ngoài ra, đây còn là nỗ lực của một vài tỉnh miền Trung Tây Tạng nổi dậy chống lại sự cai trị của Khubilai Khan (1215-1294) với sự hỗ trợ từ các nhóm đối thủ Mông Cổ. Các cuộc xung đột tập trung vào các tranh chấp liên quan đến việc kế thừa trong tu viện Densa Thil của Phagmodrupa. Tại các nhánh Densa Thil thuộc dòng họ gia đình của gia tộc Lang, mỗi người đều theo đuổi những lợi ích trái ngược nhau. Một nhánh được Sakyapa hỗ trợ và một nhánh khác là Drikungpa. Cuộc chiến nổ ra dưới sự bảo trợ của Drikung, Tsamche Drakpa Sonam (1238-1286), và năm 1290 dưới sự kế nhiệm của Nub Chogo Dorje Yeshe (1223-1293) Tu viện Drikung Thil bị tàn phá bởi quân đội Mông Cổ. Thảm họa này không gây bất ngờ cho người dân địa phương vì Dorje Yeshe không phải là thành viên của gia tộc Kyura mà là người tộc Nub, ông thiếu sự hỗ trợ trong những thời điểm khó khăn, trong khi trước đó Jigten Sumgon đã tiên đoán rằng việc lựa chọn một người giữ ngai vàng bên ngoài gia tộc Kyura sẽ mang lại bất hạnh cho Drikung.
Tu viện Drikung Thil được xây dựng lại theo người kế thừa thứ 9, Chunyi Dorje Rinchen (1278-1314), với sự hỗ trợ của Hoàng đế và Sakyapa. Tuy nhiên ảnh hưởng mạnh mẽ của tu viện trong nhiều thập kỷ trước ở Tây Tạng đã biến mất. Sau thời kỳ suy giảm ảnh hưởng chính trị, Drikung Thil dần dần vực dậy và trở thành trung gian quan trọng trong quan hệ Trung-Tây Tạng trong suốt thời nhà Minh (1368-1644).
Các tòa nhà và phòng thờ
Ngay từ đầu tu viện Drikung Thil đã và vẫn giữ vững là một trong những trung tâm học tập ưu tú, chủ yếu giảng dạy tantric và chiến thuật trong quân sự. Cho đến thế kỷ 19, những môn học chính được chuyển sang lễ nghi, thực hành, và các điệu múa tôn giáo. Kyobpa Jigten Sumgon nhấn mạnh rằng đường lối của ông đi theo các quan điểm của Mahamudra là tập trung tiến hành đào tạo về kỷ luật tự giác cao. Vì vậy kỷ luật của các nhà sư tại Drikung Thil luôn luôn rất nghiêm ngặt. Sau sự hủy diệt trong thời kỳ chiếm đóng của Trung Quốc, Drikung Thil đã và đang được tái thiết từ năm 1983. Trước khi bị bỏ rơi vào năm 1959 và sau đó bị phá hủy, tu viện này có khoảng bốn trăm nhà sư, sáu mươi thiền sư, sáu nhà Lạt Ma và tám hiện thân Lamas.
Tòa nhà chính - Tsuglakhang được xây dựng trên một khối đá vững chắc cao khoảng hai mươi mét với một sân thượng lớn phía trước. Trên sân thượng này, Jigten Sumgon và nhiều người phục tùng ngài thường hướng dẫn các nhà sư vào mùa đông chỉ nên mặc quần áo bằng vải bông nhẹ. Rải rác trên sườn núi là nhiều tòa nhà và miếu nhỏ hơn, chủ yếu phục vụ các thiền sư của các trường Thực hành Phương Tây và Phương Đông. Các tòa nhà phân tán ở các tầng khác nhau được kết nối bằng các bậc thang bằng đá dốc và một số bằng thang gỗ.
Các kho báu được giữ trong không dưới mười lăm ngôi đền của tu viện (bảy trong số đó đã được xây dựng lại) vào thời cổ đại - một minh chứng cho sự giàu có của Drikung Thil. Nơi quan trọng nhất của Lhakhangs (phòng thờ) là Đền Vàng (gser khang), nó chừa đầy những bức tượng và tháp được xây dựng hết sức kỳ công. Nhân vật trung tâm trong Đền Vàng là tượng của Kyobpa Jigten Sumgon làm bằng vàng và đồng với rất nhiều di vật quý hiếm và đồ trang sức.
Tòa nhà thứ ba có một bức tượng rất nổi tiếng khác của Jigten Sumgon. Câu chuyện kể rằng Jigten Sumgon sau một lần tức giận với các nhà sư của mình đã rời khỏi tu viện và ẩn tu trong hang Tsaug. Đó là vào thời điểm danh tiếng của ngài lan rộng và ông được cho là đã có 180.000 học trò. Học viên của ngài cầu xin ngài trở lại và cung cấp cho ngài vô số khăn khatags. Những chiếc khăn lụa trắng này cuối cùng bị đốt cháy và tro được trộn với đồ trang sức. Từ đó bức tượng Jigten Sumgon được xây dựng chính từ hỗn hợp này, được gọi là Darkuma và trở nên vô cùng nổi tiếng.
Đế quốc Đỏ nổi tiếng của Kyobpa Jigten Sumgon có thể được tìm thấy ở nhà thờ thứ tư với hàng loạt các bức tranh của dòng truyền thừa Kagyu Lamas, Yidams. Bên cạnh phòng thờ là hội trường và ở phía trước là Nela Yelthang - nơi thường diễn ra các hoạt động cầu nguyện pujas và dạy giáo lý của Lamas và Rinpoches. Theo một lời tiên tri của Jigten Sumgon, bất cứ ai đặt chân vào nơi này sẽ không được tái sinh ở các Cõi Hạ.
Ngôi đền thứ bảy là kho chứa kho báu Achi Kordso. Nó được mở ra chỉ một lần trong đời của người giữ dòng dõi tại thời điểm lễ đăng quang. Thay vì các thanh gỗ, mái nhà được giữ bởi các khẩu súng ngắn và có một kho tàng kho báu vô cùng khổng lồ được cất trong đền, một số trong đó được nhắc đến với thời vua Gesar huyền thoại. Tất cả kho báu trong Achi Kordso đều biến mất sau năm 1959.
Ngôi đền thứ mười và thứ mười lăm liên quan đến nhiều ngôi nhà thiền nằm rải rác khắp nơi và xung quanh tòa nhà trung tâm. Tòa nhà thứ mười hai, được gọi là Big New House, trong đó có rất nhiều kho báu Đạt ma lạ và một bức tượng rất nổi tiếng của Jigten Sumgon với một dấu ấn răng của mình trên đó. Sừng của Dri cũng được lưu giữ ở nơi này.
Vào thế kỷ 15, tại ngôi đền cuối cùng, có rất nhiều tháp chùa lộng lẫy chứa đựng các di tích của những người giữ ngai vàng, trong số đó có một người đẹp tuyệt vời thời Peme Gyaltsen, Chetsang Rinpoche đời thứ 4 (1770-1826). Ở đây các trang phục quý giá của các điệu múa Chăm cũng được giữ lại.
Drikung Thil, tu viện được thành lập bởi Kyobpa Jigten Sumgon và niềm tự hào của dòng dõi Drikung, đã bị cướp phá và hư hỏng nặng nề trước và trong Cách mạng Văn hoá. Hầu như tất cả các pho tượng, tháp, tranh thangka, bản thảo cổ và các vật Đạt ma đều bị đánh cắp hoặc phá hủy. Một vài bức tượng nhỏ đã được ẩn giấu trong thời gian hỗn loạn. Hiện nay chúng có thể được nhìn thấy trong các tu viện xây dựng lại nơi mang cuộc sống tôn giáo trở lại. Thành tựu quan trọng nhất là việc xây dựng lại hội trường và Đền Vàng trên nền tảng cao ban đầu.
Vùng đất “Thiên táng” (Drikung Durto)
Trên dãy núi phía tây của tu viện Drikung Thil là Drikung Durto, nơi thực hiện hình thức mai táng nổi tiếng rùng rợn của người Tây Tạng. Ngày nay, các thân thể vẫn được đưa đến từ những nơi xa xôi ở Tây Tạng để phân chia và đưa cho các con kền kền ở Drikung Durto. Theo truyền thuyết, có cầu vồng xuất hiện kết nối giữa vùng đất Sitavana với nơi thực hiện Thiên táng của Drikung. Dấu vết kền kền trên đá được nhìn thấy ở đây được cho là thuộc về thời Sitavana. Một phần của ranh giới xung quanh nơi có các tháp chùa và các đền thờ là một vòng tròn của tảng đá đại diện cho Mạn đà la của Chakrasamvara. Ngoài ra còn có một viên đá tự họa và một ngôi tháp đánh dấu vị trí ngai vàng Jigten Sumgon bằng dấu chân của ngài trong đá.
Migola Travel
Bạn quan tâm đến tour du lịch Tây Tạng của Migola Travel?
Hãy tìm hiểu thông tin chi tiết tại đây:
Tour Tây Tạng Huyền Bí- Thánh Hồ Namtso
Tour Tây Tạng Huyền Bí- Hành Trình Từ Đông Sang Tây
Tour Hành Hương Núi Kailash- Hồ Manasarovar
Hotline tư vấn: 0366 55 66 77
Trụ sở chính Migola Travel: 1A Công Trường Mê Linh, Phường Bến Nghé, Quận 1, TP. Hồ Chí Minh